Lúc này, Diệp Lưu Vân đã lại trở lại trên lôi đài. Sau khi bảo vật kia không có người khống chế, đã rơi xuống trên lôi đài. Diệp Lưu Vân xóa đi thần thức trên đó, thu nó làm của riêng. Hắn ngược lại là không muốn dùng bảo vật này, chỉ là không thu hồi, hắn cảm thấy đều có lỗi với việc người khác đã đưa nó đến tận cửa rồi. Cầm đi bán còn có thể đổi tiền nữa chứ. Mỗi một trận hắn thắng lợi, đều sẽ thu bảo vật, nhẫn trữ vật của đối phương làm của riêng. Nhưng điểm này đối với người ở đây ngược lại là rất bình thường, người khác cũng đều là làm như vậy. Mấy trận tiếp theo, người đối diện vừa lên đã bắt đầu dùng bảo vật, dùng hung thú, Diệp Lưu Vân đánh cũng không dễ dàng. Nhưng cũng may bảo vật của những người này, Đồ Ma Đao đều có thể bổ ra. Hung thú cũng không có quá mạnh, cũng đều là trở thành vong hồn dưới đao của hắn. Khi chiến đấu đến trận thứ chín, đối thủ là một Hồn tu. Diệp Lưu Vân vốn dĩ cho rằng hắn muốn phát động thần hồn công kích, kết quả tên này lại lấy ra hai Khô Lâu Khôi Lỗi. Diệp Lưu Vân đã gặp quá nhiều khôi lỗi rồi, hắn liếc mắt liền nhìn ra, chân chính cảnh giới của hai Khô Lâu Khôi Lỗi này xa không chỉ là Võ Thánh tứ trọng. Chỉ là cảnh giới của khôi lỗi có thể điều chỉnh, đối thủ đã áp chế cảnh giới của nó xuống Võ Thánh tứ trọng. Nhưng cảnh giới của khôi lỗi tuy rằng bị hạ thấp, nhưng cường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988516/chuong-4628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.