Cùng lúc đó, mấy thế lực lớn khác, thậm chí cả những người chuyên phụ trách chiêu mộ nhân tài của vương phủ, thế tử phủ, cũng đều đang chú ý Băng Ngữ và Diệp Lưu Vân. Chú ý Băng Ngữ là vì cảnh giới của nàng và thực lực, còn chú ý Diệp Lưu Vân thì là vì trận mười trận liên tiếp khiêu chiến này. Nếu như Diệp Lưu Vân và Băng Ngữ có thể chiến thắng, vậy bọn họ liền nên đi lôi kéo hai người này. Diệp Lưu Vân cũng không nhàn rỗi, sau khi trở về liền dẫn theo mọi người lại lần nữa tiến vào Hoang Cổ thế giới. Mỗi ngày đều không ngừng chiến đấu. Bọn họ hiện tại tiêu diệt chỉ là một số kiến, muỗi độc côn trùng nhỏ, loại đồ vật này trong Hoang Cổ thế giới có rất nhiều. Chỉ có Diệp Lưu Vân ngẫu nhiên sẽ dùng lực lượng thời gian, săn giết một số hoang thú thể hình to lớn đi ngang qua, để mọi người cải thiện cơm nước. Hoang thú thể hình càng lớn, khí huyết trong cơ thể càng đủ, tác dụng tăng lên đối với nhục thân và lực lượng huyết mạch của mọi người càng lớn. Hai ngày sau, Băng Ngữ liền nhận được thông báo, đi phủ thành chủ khiêu chiến. Diệp Lưu Vân không đi theo, mà là để Băng Ngữ tự mình đi trước tham gia thi đấu. Hắn đối với Băng Ngữ có lòng tin, chỉ là để Mạc Thiên Cơ đi theo. Hắn cũng không rời khỏi Hoang Cổ thế giới, chỉ là hướng ra bên ngoài truyền đi tin tức. Lúc hắn điên cuồng chiến đấu, cũng là trong sự tiêu hao và bổ sung thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988512/chuong-4624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.