Chỉ là vì tất cả đều hâm mộ hoặc ghen tị Diệp Lưu Vân có tiền, hoặc là muốn nịnh bợ mấy đại thế lực kia, đều muốn nhìn hắn mất mặt mà thôi. "Ngươi to gan!" La Ngọc Hàn giờ phút này đã là trán nổi gân xanh, toàn thân khí tức cuồn cuộn, liền trực tiếp muốn xông về phía Diệp Lưu Vân mà giết. "Đủ rồi!" Thiết Lâm đột nhiên hét lớn một tiếng. "La Thế tử, xử lý vấn đề thế nào là chuyện của thương hội chúng ta, không cần ngươi nhọc lòng. Nếu ngươi không thể tuân thủ quy củ của buổi đấu giá, vậy thì mời rời đi!" Thiết Lâm cũng lạnh lùng nói với La Ngọc Hàn. Trong lòng của hắn cũng là vô cùng bất mãn với La Ngọc Hàn. Mấy câu Diệp Lưu Vân nói, quả thực đều nói trúng vào trong tâm khảm của hắn. La Ngọc Hàn trên mặt cũng không giữ được nữa, Hắn sau đó quát lớn với vũ tu kia: "Có phải lão phu rất lâu không xuất thủ rồi, các ngươi đều không xem lão phu ra gì nữa phải không?" Thiết Lâm tuy là nói với vũ tu kia, nhưng trên thực tế là nói cho những đại thế lực trong phòng riêng nghe. "Lão phu lại hỏi ngươi một lần nữa, số tiền này rốt cuộc ngươi có hay không?" Thiết Lâm cũng phóng thích uy áp, bao phủ về phía vũ tu kia. "Ta... trong tay của ta không có nhiều như vậy a!" Vũ tu kia bị dọa đến nói lắp bắp. Thiết Lâm cũng là mặt không biểu cảm quát: "Không có tiền còn dám hô giá loạn xạ, ngươi cho rằng quy củ ta nói trước đó đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988369/chuong-4481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.