"Vậy còn Giang gia thì sao?" Tần Phụng Chiêu lại hỏi. Tần Viễn Phong cũng nói: "Nội tình của Giang gia rất sạch sẽ. Giang gia chỉ là phát đơn đặt hàng săn giết hung thú cho lính đánh thuê, không liên quan gì đến đoàn lính đánh thuê. Cho dù Trấn Nam Vương đi tra cũng tra không được gì. Về phương diện làm ăn, ta sẽ để lính đánh thuê dự trữ thêm một ít hàng tồn kho trước. Sau này đoàn lính đánh thuê sẽ lại có. Giang gia cứ tiếp tục làm chuyện làm ăn của họ, tiếp tục giao nhiệm vụ cho những lính đánh thuê xuất hiện trở lại là được!" "Ngươi sẽ không phải là muốn nhân cơ hội này chỉ huy lính đánh thuê đánh với ta một trận chứ?" Tần Phụng Chiêu có chút hoài nghi hỏi. Tần Phụng Chiêu lại cười cười: "Đoàn lính đánh thuê có thống lĩnh chuyên nghiệp chỉ huy, giai đoạn trước ta sẽ chỉ huy bọn họ cướp đoạt một ít tài nguyên. Sau đó ta sẽ không quản nữa. Phần còn lại ngươi cứ tùy ý. Ngươi muốn đánh thì đánh thôi!" Tần Viễn Phong biết Tần Phụng Chiêu vừa động dụng không ít binh lực tấn công hạ giới, hiện tại binh lực không đủ, khẳng định không nỡ đi liều mạng với lính đánh thuê. "Binh lính trong tay ta cũng không nhiều, sẽ không đi theo ngươi tiêu hao! Vừa ra tay ta sẽ thỉnh cầu Trấn Nam Vương chi viện!" Tần Phụng Chiêu quả nhiên không muốn động dụng lực lượng của mình tiêu hao với Tần Viễn Phong. "Được!" Tần Viễn Phong cũng thống khoái đáp ứng. Dẫn tiểu đội quân của Trấn Nam Vương đến đây chiến đấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988332/chuong-4444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.