Trong số những người kia, một vũ tu vậy mà lại tìm thấy không ít thần nguyên dịch. Diệp Lưu Vân lập tức phát động thần hồn công kích đối với vũ tu kia, gieo xuống Nô Ấn cho hắn, bắt hắn giao ra thần nguyên dịch, còn sưu hồn để hiểu rõ nguồn gốc của thần nguyên dịch đó. Những người này thực ra căn bản là không hề có ý định thả hắn đi, mà là định lừa hắn mở cánh cửa Minh giới, dẫn đường cho bọn họ làm pháo hôi. Chỉ là bọn họ không ngờ rằng Diệp Lưu Vân đối với bọn họ lại là dầu muối không ăn, hơn nữa là ra tay liền giết. Trong chốc lát, mười hai vũ tu kia đã bị Diệp Lưu Vân tiêu diệt tám người. Hắn dùng đao chém sáu người, còn dùng thần hồn công kích tiêu diệt hai người. Bốn vũ tu còn lại thấy tình thế không ổn, liền chuẩn bị chạy trốn. Diệp Lưu Vân lúc này mới thả yêu thú ra, chặn tất cả bọn họ lại. “Tiền bối tha mạng! Lúc đó chúng ta có mắt không biết Thái Sơn, không nhìn ra bản lĩnh của ngài, còn mong tiền bối khai ân, tha cho chúng ta một mạng!” Mấy vũ tu kia vừa nhìn thấy cảnh giới của những yêu thú này, liền biết không còn hy vọng đào sinh, lập tức đầu hàng nhận lỗi. Diệp Lưu Vân thì thả Phong Trường Phiêu ra, hỏi hắn có muốn tù binh hay không. “Các ngươi có tài nguyên tu luyện không?” Phong Trường Phiêu hỏi bọn họ. “Có, có!” Bọn họ liên tiếp đáp ứng, giao tất cả tài nguyên tu luyện của mình ra. “Cũng được, ta cứ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988203/chuong-4315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.