Diệp Lưu Vân đội lốt thân phận người nhà Mộ Dung, thuận lợi trà trộn vào chiến trường thí luyện giữa hai thành, lại thả đệ tử kia trở về. Giữ hắn lại để ý động tĩnh Mộ Dung gia, cũng coi như là có một nội ứng, sau này muốn đi ra ngoài cũng thuận tiện. Không khí trong Yêu Quật đều tản ra yêu khí nhàn nhạt. Nhưng linh khí ngược lại rất sung túc. Mặt trời trên đỉnh động quật đều là trận pháp năng lượng do cường giả bố trí. Hai bên cũng đều cần chiếu sáng, cho nên cũng đều ăn ý không ai đi phá hoại. Toàn bộ thế giới dưới đất cũng như ban ngày, vĩnh viễn không có đêm tối. Yêu Nhân tộc có người chuyên môn phụ trách ghi lại thời gian, người bình thường phần lớn đều không có khái niệm thời gian. Diệp Lưu Vân lại lần nữa ẩn vào hư không, không muốn bị người phát hiện tung tích. Thần thức của hắn tản ra, cũng phát hiện một số người cùng yêu nhân đang lẫn nhau mai phục, chém giết. Hắn cũng lười quản những việc nhỏ này, chạy thẳng tới thành trì Yêu Nhân tộc mà đi, đến khu vực gần Yêu Nhân tộc, thần thức của hắn không còn nhìn thấy võ tu Nhân tộc nữa, hắn mới thả các yêu nữ ra, khôi phục dung mạo của mình. Các yêu nữ nhìn thấy hoàn cảnh và khí tức quen thuộc đều hoan hô lên, tham lam hô hấp khí tức nơi đây. Một cường giả Hợp Đạo trung kỳ của Yêu Nhân tộc lập tức liền dẫn theo một đám yêu nhân chạy tới. "Các ngươi là người nào? Sao lại đột nhiên xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988088/chuong-4200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.