“Ý gì?” Diệp Lưu Vân hỏi Thiên Đạo. Nghe ý của nàng, hình như Thần giới đã sớm muốn động thủ với Thái Hư thế giới. “Ta không phải người của Thần giới, không thuộc quyền quản lý của bọn họ, bọn họ đương nhiên trong lòng không thoải mái rồi!” Thiên Đạo giải thích. Diệp Lưu Vân cũng lập tức hiểu ra mình đã đoán đúng. Thần giới, Thần Đô có một nắm lớn địa phương, làm sao có thể cho phép một Hạ giới không nằm trong phạm vi quản hạt của mình. “Đây chính là đại kiếp mà ngươi nói sao?” Diệp Vân bỗng nhiên phản ứng lại. Thiên Đạo gật đầu: “Trước đó ta vẫn luôn không quá xác định, cho đến một khắc kia khi luồng hung uy kia phát ra, ta liền phát hiện, đại kiếp kia càng rõ ràng hơn. Thí Thần Cung rất có thể chính là dây dẫn lửa của đại kiếp này. Còn về sau diễn biến thế nào, đó cũng là vạn biến không rời kỳ tông. Còn về kết quả, ta bây giờ cũng không nhìn thấy.” Diệp Lưu Vân không ngờ, đại kiếp của Thái Hư thế giới, lại muốn do hắn mà lên! Nếu quả thật là như vậy, vậy hắn càng không thể khoanh tay đứng nhìn. Mà lời Thiên Đạo nói, tám chín phần mười không thể sai. Thực lực của Thiên Đạo quá mạnh, thật không cần thiết lừa dối hắn. “Thời gian thì sao? Còn bao lâu?” Diệp Lưu Vân cũng lập tức hỏi. “Ngươi còn hai năm thời gian! Đương nhiên chúng ta cố gắng kéo dài thì có lẽ còn có thể tranh thủ thêm cho ngươi một năm.” Thiên Đạo vừa ăn vừa nói, giống như đang cùng Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4988058/chuong-4170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.