Phương Kính Tùng dẫn Diệp Lưu Vân đi dạo quanh khu giải trí, Diệp Lưu Vân cảm thấy nơi này cũng không khác gì một thành trì. Chỉ có điều, phần lớn những gì nhìn thấy đều là người mặc trang phục đệ tử các đường, chỉ có trang phục của Phù Văn Đường bọn họ là ít thấy nhất. "Nơi này quá nhiều người rồi, e rằng chúng ta có đi dạo thế nào đi nữa, đối thủ sợ rằng cũng không biết ta đã đến!" Diệp Lưu Vân đả tiêu ý nghĩ tiếp tục đi lung tung. "Vậy phải làm sao?" Phương Kính Tùng cũng không có cách nào hay. "Nơi này có hạn chế đánh nhau không?" Diệp Lưu Vân hỏi Phương Kính Tùng. "Không hạn chế, nhưng nếu làm hỏng các cửa hàng xung quanh thì phải bồi thường gấp đôi!" Phương Kính Tùng nhắc nhở Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân khẽ cười một tiếng, từ trong lòng ngực lấy ra mấy tấm phù chú, trực tiếp ném ra ngoài không trung. Sau mấy tiếng nổ lớn, lôi điện, hỏa diễm và các phù chú khác nổ tung trên bầu trời, giống như một chùm pháo hoa rực rỡ, ngược lại là rất đẹp mắt, dẫn tới rất nhiều đệ tử dừng chân quan sát. Nhất là một số nữ đệ tử, còn reo hò lên. Thế là Diệp Lưu Vân liền tiếp tục ném lên, trên bầu trời không ngừng nổ tung từng chùm lôi điện và hỏa diễm quang đoàn. Phương Kính Tùng nhìn mà có chút thịt đau: "Nhiều phù chú như vậy, phải bán được bao nhiêu tiền chứ!" "Ngươi giúp ta hô lên, cứ nói Diệp Lưu Vân của Phù Văn Đường đang thí nghiệm phù chú ở đây!" Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4987877/chuong-3989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.