Nguyệt Thiên Dương cũng biết Diệp Lưu Vân và bọn họ dùng là trận pháp, nhưng cho rằng công kích của hai triệu người, bất kỳ trận pháp nào cũng không thủ được, cho nên cũng không kêu dừng, cảm thấy cho dù hi sinh một số người, chỉ cần có thể toàn diệt đội quân này của Diệp Lưu Vân cũng được. Đến lúc đó, hắn không chỉ có thể cứu về vạn nữ binh kia, còn có thể đạt được trang bị và tài nguyên của bọn họ. Nhưng mà, hai triệu người của nàng xung kích nửa ngày, số lượng đã bị tiêu hao một nửa, vẫn chưa thấy trận pháp có dấu hiệu bị công phá. Phía quân đội Diệp Lưu Vân, xạ thủ khống chế hỏa lực chiến xa, đều đã mệt mỏi đến mức phải thay ca. Hỏa lực chiến xa, cũng không có dấu hiệu năng lượng bị tiêu hao sạch hay muốn tắt lửa. Nguyệt Thiên Dương cũng không nhịn được mà nhíu chặt mày. Ba triệu chiến lực đi theo nàng, nhưng đều là cường giả mạnh nhất của không ít tinh cầu, nếu những người này đều tiêu hao sạch, mà lại không có thu hoạch lớn gì, nàng cũng không dễ ăn nói với những bộ lạc này. Giờ phút này nàng đã đang cân nhắc, rút những người này về, rồi lại đi tìm một số võ tu có cảnh giới thấp và hung thú để tiêu hao quân đội của Diệp Lưu Vân. Các nàng dù không biết bố trí trận pháp gì, nhưng cũng đều biết trận pháp và hỏa lực chiến xa là dựa vào năng lượng để duy trì, một khi năng lượng hao hết, bọn họ cũng không có bình chướng phòng ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4987177/chuong-3289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.