La Ngọc lo lắng Diệp Lưu Vân không thể vượt qua cửa ải khí độc kia. Nàng muốn nhường giải độc đan cho Diệp Lưu Vân, sau đó nàng cùng Diệp Lưu Vân ký kết thần hồn khế ước, tạm thời trốn vào không gian thế giới của Diệp Lưu Vân. "Ta không cần, chính ngươi phục dụng là được rồi!" Diệp Lưu Vân thấy nàng trực tiếp lấy giải độc đan ra, không tàng tư, ngược lại cảm thấy nàng không phải loại người ích kỷ, sau này cũng sẽ chăm sóc nàng nhiều hơn một chút. "À? Ngươi xác định chứ?" La Ngọc có chút kinh ngạc, còn cùng Diệp Lưu Vân xác nhận một chút, cho rằng hắn có đan dược giải độc. "Ta xác định, chính ngươi phục dụng đi!" Diệp Lưu Vân khẳng định nói. "Vậy ta ăn đây nhé, sắp tới chỗ rồi!" La Ngọc hỏi. "Ừm, ngươi ăn đi!" Diệp Lưu Vân cười đáp một tiếng, biết nàng lo lắng chính mình không giải được độc. La Ngọc sau khi nhận được sự xác nhận của Diệp Lưu Vân, mới phục dụng viên đan dược kia, lại thu Ma Lang vào không gian thế giới. Nhưng nàng thấy Diệp Lưu Vân vẫn đang đi về phía trước, cũng không ăn bất kỳ viên giải độc đan nào, lại tốt bụng mà nhắc nhở hắn: "Ngươi không ăn giải độc đan sao? Nghe nói khí độc kia rất lợi hại, người trúng lập tức chết. Nếu không sớm phục dụng giải độc đan, chờ tiếp xúc với độc vật thì sẽ không kịp nữa!" "Ừm." Diệp Lưu Vân cũng chỉ là đáp một tiếng, lại không giải thích cho nàng biết mình có Vạn Độc Tâm Kinh. Hắn cùng La Ngọc còn chưa tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4987093/chuong-3205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.