Diệp Lưu Vân quan sát một chút cửa ra vào của bí cảnh, phát hiện thông đạo quả thật đang trở nên càng ổn định hơn. Nhưng muốn đợi đến lúc có thể thông qua người, còn ít nhất phải mất nửa ngày. "Đến sớm rồi!" Diệp Lưu Vân thở dài một tiếng trong lòng, sau đó khoanh chân ngồi xuống, an tĩnh tu luyện. Hai con Ma Giao và Tuyết Lang, tạo thành hình tam giác che chắn Diệp Lưu Vân ở giữa, cũng cùng theo đó an tĩnh tu luyện. Hiện tại bọn chúng nói tiếng người còn khá cứng nhắc, cho nên trong tình huống bình thường đều sẽ không mở miệng. Chỉ khi không có người ngoài, mấy con vật này mới trò chuyện, luyện tập nói tiếng người. Các võ tu đang chờ đợi xung quanh không thấy Diệp Lưu Vân làm trò hề, đều lộ vẻ thất vọng, sau đó lại tiếp tục kéo người đi lập đội. Cửa ra vào bí cảnh nơi này lại bắt đầu náo nhiệt trở lại, dần dần cũng không còn ai chú ý đến mấy người Diệp Lưu Vân nữa. Lúc này, một nữ tử áo vàng, dẫn theo một lão bộc, lặng lẽ tới gần phía Diệp Lưu Vân. Bọn họ vừa tới gần, Tuyết Lang và hai con Ma Giao lập tức đều phát hiện ra. Tuyết Lang hơi phóng xuất uy áp, cảnh cáo bọn họ không nên tới gần. Diệp Lưu Vân cũng cảm nhận được khí tức của bọn họ, chỉ là cảm thấy trên người lão giả kia có ma khí, cho nên liền mở mắt nhìn một chút. Không ngờ, lão bộc bên cạnh nữ tử kia vậy mà là một con yêu thú, hơn nữa còn là một đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4987088/chuong-3200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.