"Vậy mới đúng chứ. Dâng tới cho các ngươi giết mà các ngươi cũng không dám, thì đó cũng đều là phế vật rồi!" Diệp Lưu Vân cười một tiếng, khiến những binh sĩ bên mình mặc khôi giáp cũng đều xông tới. Còn những binh sĩ Quy Nhất Cửu Trọng mà hắn bắt giữ thì lại không hề nhúc nhích. Bên Giang Vân Phi cũng đều đang suy đoán, Diệp Lưu Vân có phải là còn có dụng ý gì khác hay không, cho nên cũng đều toàn lực cảnh giác. Những cường giả Quy Nhất Cửu Trọng dưới tay hắn cũng đều canh giữ ở bên cạnh Giang Vân Phi, không dám ra tay. Diệp Lưu Vân thì đợi đến khi lực lượng thời gian của mình khôi phục, liền lần nữa lại ra tay, lại tới bên Giang Vân Phi bắt hơn một trăm binh sĩ mạnh nhất trở về. Giang Vân Phi cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, biết cứ như vậy tiếp tục, những cường giả bên cạnh sớm muộn gì cũng sẽ bị bắt hết sạch. Lập tức liền dẫn theo một số cường giả và hộ vệ, thả ra một chiếc Hư cấp phi thuyền, đi trước mà chạy trốn. "Phế vật này, chạy cũng quá nhanh rồi!" Diệp Lưu Vân ở trong lòng mắng một câu, chỉ có thể chỉ huy tất cả cường giả Quy Nhất Cửu Trọng đều xông tới tên thống lĩnh còn lại của đối phương. Giang Vân Phi vừa chạy, binh sĩ thủ hạ của hắn đã biết sẽ bại rồi, cho nên sĩ khí lập tức tiêu tan. Bây giờ bị những binh sĩ cường giả này xung kích, cho dù có khế ước ràng buộc, cũng không dám lên liều mạng. Diệp Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4987059/chuong-3171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.