Diệp Lưu Vân lại cho Loan Bình không ít tài nguyên tu luyện, rồi để hắn tự mình vừa ra ngoài xông pha vừa tiếp tục tu luyện. Hắn còn đưa cho Loan Bình một bảo vật phòng ngự công kích thần hồn, một khải giáp mạ vàng Chân Giai cửu phẩm, một Khô Lâu khôi lỗi của Cổ Ma tộc và một phi thuyền Chân Giai cửu phẩm. Ngay sau khi Diệp Lưu Vân vừa đưa tiễn Loan Bình đi, Giang Vân Thiên lại liên lạc với Diệp Lưu Vân. "Đại quân của Giang Vân Phi tiến công bị ngăn trở, mười vạn đại quân và hai mươi vạn hàng binh chia binh ba đường. Cơ hội tốt này, ngươi có muốn ra tay hay không?" Diệp Lưu Vân cười cười, biết Giang Vân Thiên lại muốn lợi dụng hắn rồi, trực tiếp hỏi: "Điều kiện gì đây?" "Ta cho ngươi ba vạn bộ khải giáp Chân Giai cửu phẩm, ngươi giả mạo binh sĩ địa phương ra tay, không thể để lộ diện mạo thật của ngươi. Lần này ta cho ngươi ba mươi vạn bản nguyên chi lực đi, đoán chừng binh lính của ngươi cũng nên cần tài nguyên tu luyện rồi. Tài nguyên ngươi có được và hàng binh đều thuộc về ngươi, thế nào?" Diệp Lưu Vân cũng ở trong lòng cảm khái, Giang Vân Thiên này thật đúng là biết tính toán, điều kiện đưa ra đều khiến hắn không cách nào từ chối. Ba mươi vạn bản nguyên chi lực, đưa cho một vạn đại quân của Tiêu Hoành, mỗi người còn có thể phân đến ba mươi cái. Lại thêm tài nguyên hắn có thể cướp được, thu hoạch ngược lại vẫn xem như không tệ. "Tốt a, tọa độ gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4987056/chuong-3168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.