Hai thống lĩnh cấm quân kia không chỉ là mang theo năm nghìn binh sĩ. Bọn họ vốn dĩ là đưa tiếp tế và binh nguyên cho đại quân của Lục Vương Tử, trong tay còn có hai vạn khôi giáp và binh khí chân giai thất phẩm, ba nghìn khôi giáp và binh khí chân giai cửu phẩm, các loại đan dược, bản nguyên chi lực, tinh thạch, chiến hạm cùng trang bị quân dụng khác, hiện giờ đều thuộc về Diệp Lưu Vân. "Giờ thì binh sĩ, trang bị và tài nguyên đều có đủ rồi!" Diệp Lưu Vân cười đến mức không khép miệng lại được, lại liên hệ với Cùng Kỳ, nói cho hắn biết đã đắc thủ. Cùng Kỳ biết được Diệp Lưu Vân thu hoạch lớn như vậy, không khỏi lại cảm khái một phen, nói vận khí của hắn quá nghịch thiên. Diệp Lưu Vân vui mừng nhưng lại bỏ qua sự chú ý của thương hội do dùng Hắc Tháp truyền tống gây ra. Đây là khu vực khách trọ của Thánh Hỏa Thương Hội, có người dùng bảo vật truyền tống trực tiếp đột phá trận pháp phòng ngự của bọn họ, bọn họ tự nhiên sẽ chú ý đến. Lúc trước hắn dùng Hắc Tháp truyền tống rời đi, thương hội đã sớm phát hiện có người phá trận pháp rời đi. Nhưng vì là rời khỏi thương hội, cũng không có quan hệ gì với bọn họ, cho nên cũng không có người đi điều tra. Nhưng hắn lại đột nhiên bổ nát trận pháp quay về, thương hội cũng là để phòng ngừa có người bất lợi với khách nhân, lập tức phái đội tuần tra đến xem xét tình hình. Khinh Ngữ cũng đã sớm đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4987025/chuong-3137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.