Diệp Lưu Vân cũng không nghĩ tới, mình hảo tâm giúp đỡ lại còn giúp sai. Hành vi của Long Đào, nếu như là chính Diệp Lưu Vân, hắn đều lười nói nhảm, trực tiếp sẽ xuất thủ. Bất quá hiện tại Long Nữ và Lôi Minh đều ở đây, hắn lo lắng các nàng đa nghi, cho nên cũng chỉ có thể kiên nhẫn tranh luận cùng Long Đào, để Long Nữ các nàng nhìn thấy chân diện mục của Long Đào. Hắn lập tức liền phản bác Long Đào: "Đừng tự thổi phồng mình cao thượng như vậy. Nếu như ngươi thật muốn để chúng sống sót, thì nên để chúng theo Ngao Đỉnh đi. Rõ ràng là chính ngươi không muốn làm ra hi sinh, không cam tâm chịu làm kẻ dưới!" Long Đào cũng biết mình đuối lý, nhất định tranh luận không lại hắn, cũng không muốn cùng hắn nói tiếp, chỉ là chào hỏi Long tộc phóng thích uy áp đối bọn hắn, chuẩn bị xuất thủ đối bọn hắn. Càng làm cho Diệp Lưu Vân thất vọng, là những con Chân Long khác lại cũng không có chút xấu hổ nào, trong mắt ngược lại là lộ ra vẻ hưng phấn. Long Đào vẫn đang uy hiếp Diệp Lưu Vân: "Ngươi đối Long tộc chúng ta quan tâm, ta ngược lại là đã hiểu tấm lòng. Cho nên ta mới không muốn đối các ngươi xuất thủ. Bất quá cảnh giới của các ngươi quá thấp, cũng chỉ có thể nhận mệnh. Ai bảo ngươi lại gặp phải lúc chúng ta gặp khó khăn chứ. Nếu như chúng ta không phải cần gấp tài nguyên, cũng sẽ không đi cướp đoạt các ngươi. Các ngươi cũng không cần nghĩ chạy trốn, ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4987004/chuong-3116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.