"Nhiều như vậy!" Miệng Lưu Viêm há hốc, cũng không ngờ Diệp Lưu Vân vậy mà bắt được nhiều như vậy! Hắn cho rằng có thể bắt hơn mười cái đã rất không tệ rồi. Diệp Lưu Vân cười gật đầu xác nhận. Lưu Viêm kích động vỗ vỗ vai Diệp Lưu Vân: "Hảo huynh đệ, ngươi thật đúng là giúp ta một đại ân! Ngươi không cần thả người ra trước, miễn cho những đội ngũ kia có người để mắt tới ngươi. Nhưng ta bên này sẽ báo danh ngạch lên cho ngươi, chờ đến lúc tập hợp ngươi cứ thả người ra là được." "Không thành vấn đề. Vậy ta liền đi về trước tu luyện, lúc tập hợp ngươi cứ cho người đến gọi ta một tiếng?" Diệp Lưu Vân xác nhận với hắn. "Được, ngươi chờ tin ta!" Lưu Viêm cũng thống khoái mà đáp ứng. Sau khi Diệp Lưu Vân đi, Lưu Viêm lập tức một đường phi bôn đi đến chỗ Lý Thanh Dương báo cáo tự mình hoàn thành nhiệm vụ chiêu mộ, còn cùng Lý Thanh Dương chào hỏi một tiếng, nói về chuyện hắn đáp ứng Diệp Lưu Vân bảo vệ mười người bọn họ. "Nếu đã đội người này có năng lực như vậy, vậy thì cứ cố gắng giữ lại đi, tương lai đều sẽ trở thành người một nhà của chúng ta." Lý Thanh Dương tâm tình không tệ, lập tức cũng liền đáp ứng. Lưu Viêm đạt được sự bảo đảm của Lý Thanh Dương, trong lòng đã xem Diệp Lưu Vân như người một nhà. Cho nên hắn lập tức phái người đi cảnh cáo một chút những đội ngũ từng giao thủ với Diệp Lưu Vân, bảo bọn họ đừng đi quấy rầy Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986870/chuong-2982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.