Ngoài mặt, Diệp Lưu Vân cũng chăm chú lắng nghe, cuối cùng mới được cho vào. Đường Phụng Khoan thì lại cùng vị trưởng lão kia trò chuyện vài câu, sau đó liền đi tìm tộc trưởng đánh cờ, tạo cơ hội cho Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân đi vào biệt viện kia, mới phát hiện trong viện có một cái ao nhỏ màu đỏ ngòm, trông rất đỗi bình thường. Bên ngoài ao còn có trận pháp, che chắn không cho mùi vị của huyết trì phát ra ngoài. Diệp Lưu Vân đi thẳng đến bên huyết trì, trận pháp cũng không ngăn cản hắn tiến vào. Cho đến lúc này, hắn mới cảm nhận được lực lượng huyết mạch trong huyết trì. Chẳng qua lực lượng huyết mạch ở đây tuy rằng rất mạnh, nhưng cũng không có cảm giác khiến hắn đặc biệt kinh ngạc. Giống như cũng không quá mạnh. Hắn lập tức nhảy vào huyết trì cảm thụ một chút, hắn chỉ cảm thấy tốc độ tăng lên ở đây còn nhanh hơn lực lượng huyết mạch mà Xích Luyện truyền cho hắn. Tu luyện ở đây một ngày, vậy lực lượng huyết mạch của hắn ít nhất còn có thể tăng lên ba thành. Đương nhiên ở đây cũng nhất định có thể tăng lên lực lượng huyết mạch, chẳng qua là không đạt đến mong đợi của Diệp Lưu Vân mà thôi. Nhưng hắn vẫn bắt đầu toàn lực hấp thu. Mặc dù Đường Phụng Khoan nói sẽ giúp hắn thu hút sự chú ý của tộc trưởng, nhưng cụ thể có thể kiên trì bao lâu, hắn cũng không nói chắc được, cho nên tất cả hành động của hắn đều phải nhanh nhất có thể. Dù cho không có cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986802/chuong-2914.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.