Thật ra Đường Phụng Khoan đối với tình hình các ngọn núi trong bí cảnh này rất rõ ràng. Chính hắn cũng từng huấn luyện ở đây. Một số đệ tử tuy rằng cũng nói mình đã lên đỉnh, nhưng sau khi ra ngoài, căn bản cũng không thể hình thành được cái đại thế hội tụ thiên địa chi lực như vậy, hiển nhiên là ở mấy bước cuối cùng đã sử dụng lực lượng khác để lên đỉnh. Nhưng hắn chưa từng vạch trần. Bởi vì cho dù không đi hết mấy bước cuối cùng, việc điều động thiên địa chi lực cũng đã có thể đạt đến cảnh giới Quy Nhất nhất trọng rồi, hắn cũng không cần miễn cưỡng. Dù sao không phải tất cả mọi người đều có thể lĩnh ngộ được thiên địa đại thế. Cho dù là võ tu cảnh giới Quy Nhất nhất trọng, cũng có rất nhiều người vì không lĩnh ngộ được thiên địa chi lực đại thế mạnh hơn mà trì trệ không đột phá được cảnh giới Quy Nhất nhị trọng. Hiện tại Diệp Lưu Vân lại có thể kiên trì đến cuối cùng, lĩnh ngộ được đại thế này, không chỉ nói lên thiên phú của hắn siêu nhân, mà còn nói lên tính cách của hắn đủ kiên nghị, sẽ không gặp chút khó khăn nào đã dễ dàng lùi bước. "Đường gia ta có thể xuất hiện nhân vật như vậy, quả thật là có người kế tục!" Đường Phụng Khoan hài lòng gật gật đầu, cười rời khỏi bí cảnh. Diệp Lưu Vân và phân thân thì sau khi ngây người một lúc trên đỉnh núi, cũng phát hiện hai người họ đã đi đến đỉnh núi. Mà bọn họ nhìn xuống dưới núi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986790/chuong-2902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.