Đây là lần đầu tiên Diệp Lưu Vân bị người khác cười nhạo như một thằng ngốc. Nhưng hắn cũng không hề tức giận. Hắn chỉ muốn thử xem, những người địa phương ngày thường tự xưng cao thượng này có thái độ như thế nào mà thôi. Bây giờ hắn đã biết rồi, ra tay cũng sẽ không còn áy náy nữa. Nói về quy tắc của thế giới võ đạo, hắn biết rõ hơn nhiều so với những người này. Hơn nữa, khi động thủ, hắn càng thêm sát phạt quả đoán. Diệp Thiên Đao cũng truyền âm cho Diệp Lưu Vân: "Xem ra võ tu trên tinh hệ này, không tất cả đều là loại thằng ngốc như Tần Mộng Khê!" Diệp Lưu Vân cũng cười đáp lại: "Đúng vậy! Những người này mới là căn bản để bọn họ có thể tiếp tục tồn tại!" Sau khi những võ tu vây quanh bọn họ cười đủ rồi, một võ tu cũng quát lớn với Diệp Lưu Vân: "Đừng lề mề nữa, nhanh chóng giao ra trữ vật giới chỉ đi, chúng ta không có thời gian lãng phí với một thằng ngốc đâu!" Vừa nói, hắn còn phóng thích uy áp về phía Diệp Lưu Vân và những người khác. Vũ tu kia là cảnh giới Chúa tể Cửu Trọng, cho rằng mình có thể đủ để chấn nhiếp Diệp Lưu Vân và bọn họ rồi. Nụ cười trên mặt Diệp Lưu Vân biến mất, trịnh trọng nói với bọn họ: "Đã quy tắc là dùng thực lực để nói chuyện, vậy ta tuân thủ quy tắc. Muốn trữ vật giới chỉ của ta, ngươi cũng phải có thực lực đó chứ?" "Ha ha ha, tiểu tử này... làm ta chết cười rồi!" Những tên cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986766/chuong-2878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.