Còn về lực lượng thần hồn của Diệp Lưu Vân, hắn cũng không đi biểu hiện ra và so sánh. Hắn biết lực lượng thần hồn của mình mạnh mẽ đến mức nào. Hiện tại thu thập Phương Tự Hải, một thần hồn của hắn là đủ rồi. Diệp Lưu Vân kiểm tra xong thực lực đã đề thăng của mình, lại cầm bảo tàng mà Long tộc cho hắn ra, phân phát tài nguyên cho mọi người. Một số tài nguyên luyện thể, Diệp Lưu Vân đều đưa cho phân thân, để hắn nhanh chóng đuổi kịp sự chênh lệch về nhục thể. Sau đó, hắn liền gọi Xích Luyện và Phương Tự Hải đến. “Phương Tự Hải, mấy ngày ta đi Long Hồn Cốc, ngược lại ngươi rất bận rộn a!” Diệp Lưu Vân dùng giọng điệu châm chọc nói với Phương Tự Hải. “A? Ha ha, đúng vậy a! Đây không phải là sắp sửa đi tấn công Lý Đạo Nguyên sao, cho nên ta liền dẫn mọi người chuẩn bị chuẩn bị!” Phương Tự Hải cố ý nói chen vào. Sở dĩ Diệp Lưu Vân gọi hắn đến, là bởi vì phát hiện những ngày này hắn đang dùng lực lượng thần hồn đi mài mòn Nô Ấn. Thần hồn của hắn có thành phần Long Hồn, cho nên lực khống chế của Nô Ấn đối với hắn không mạnh như những người khác, hắn có năng lực lay chuyển Nô Ấn, mài mòn nó. Bất quá đây cũng không phải là chuyện hắn có thể hoàn thành trong thời gian ngắn. Diệp Lưu Vân tuy rằng phát hiện Nô Ấn đang bị mài mòn, bất quá biết tốc độ chậm chạp, cũng không nghĩ tới lập tức đi thu thập hắn. Vốn dĩ hắn liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986729/chuong-2841.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.