Liễu Vân Dao không chút hoang mang đáp lại nói: "Ta là nữ nhân gia, không giống các ngươi nam tử cứ chém giết nhau, nuôi một con sủng vật là được rồi!" Lúc này nàng mới khôi phục dáng vẻ công chúa nên có, cùng các vương tử khác đấu khẩu. "Vậy là tốt nhất rồi! Nữ nhân thì nên làm chuyện của nữ nhân, đừng cứ mãi nhúng tay vào đám đàn ông. Chém giết nhau không thích hợp ngươi đâu, bị thương thì không tốt rồi!" Liễu Vân Hằng cũng lời có ý ám chỉ. "Đa tạ Tứ ca nhắc nhở! Vân Dao liền trở về tu luyện đây, các vị ca ca cứ bận đi!" Liễu Vân Dao vừa nói, xoay người liền đi, cũng không đi tranh chấp với bọn họ. Mấy vị vương tử cũng đều là một mặt kinh ngạc. "Chẳng lẽ nha đầu này gần đây đổi tính rồi?" Thật ra Liễu Vân Dao chỉ là muốn nhanh chóng trở về ở thêm một lát với Diệp Lưu Vân, không muốn lãng phí thời gian với bọn họ. Từ khi có Diệp Lưu Vân về sau, đoạn thời gian này nàng xác thực cũng không có hứng thú lớn đến quyền lực như vậy nữa. Tứ vương tử Liễu Vân Hằng, Lục vương tử Liễu Vân Phi cũng đều một mực lưu ý động tĩnh gần đây của Liễu Vân Dao, biết nàng đại đa số thời gian đều là đang tu luyện. Bọn họ cũng không tin Liễu Vân Dao là muốn từ bỏ tranh đấu rồi, đều cho rằng Liễu Vân Dao đang ém cái đại chiêu gì đó. Nhưng Liễu Vân Dao không có hành động, bọn họ cũng không có biện pháp. Chỉ có thể giữa lẫn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986571/chuong-2683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.