Người áo đen kia cũng không ngờ tới, Diệp Lưu Vân vậy mà lại cuồng vọng như vậy. Có điều nhìn thấy thi thể trên mặt đất, bọn họ cũng không dám khinh thường. Hắn quát một tiếng ra lệnh, dẫn đầu hướng Diệp Lưu Vân xuất thủ: “Đồng loạt ra tay, giết hắn trước rồi nói!” Hắn lao đi nhanh nhất, cũng là người ngã xuống trước nhất. Tiếp đó, những sát thủ phía sau, đều là từng người một giết tới, hiển nhiên đều là trận pháp liên thủ đã được thiết kế sẵn từ trước. Nhưng đến chỗ Diệp Lưu Vân, lại là từng người một ngã xuống không tiếng động. Ba sát thủ áo đen còn lại liền vội vàng dừng thân hình, xoay người liền muốn chạy trốn. Thủ đoạn của Diệp Lưu Vân, đã vượt xa phạm vi bọn họ có thể ứng phó. Bọn họ tiếp tục kiên trì nữa cũng sẽ không có hy vọng chiến thắng, chi bằng trở về báo tin. Bọn họ để che giấu thân phận, trên người ngay cả một cái truyền âm phù cũng không có, cho nên muốn truyền đạt thông tin, nhất định phải có người sống sót trở về mới được. “Muộn rồi!” Diệp Lưu Vân hừ lạnh một tiếng, phóng thích thần hồn, lần lượt đánh chết bọn họ. Kiểm tra một phen nhẫn trữ vật của bọn họ, vẫn là ngoại trừ binh khí ra thì không có thứ gì khác. “Xúi quẩy!” Hắn thở dài một hơi, cảm thấy cái gì cũng không đạt được, có chút thiệt thòi. “Ây, ngươi đi đâu vậy?” Thị nữ kia nhìn thấy Diệp Lưu Vân muốn đi, không nhịn được gọi lớn. Diệp Lưu Vân đầu cũng không quay lại phất phất tay:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986552/chuong-2664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.