Tuy kỹ thuật trận pháp và luyện khí của Liễu Lâm Vương triều phát triển, nhưng họ lại chưa từng nghĩ đến việc luyện chế nhẫn trữ vật có thể chứa vật sống. Các huấn thú sư đều đang dùng một loại túi huấn thú đặc thù có thể chứa rất nhiều hung thú, điều này có liên quan đến việc phương Nam không có luyện khí sư quá giỏi. Cho dù các bộ lạc Man Tộc mời được một số luyện khí sư nổi tiếng, thì họ cũng chỉ nghiên cứu bảo vật và binh khí, không ai bỏ công sức vào phương diện này. Điều khiến Diệp Lưu Vân kinh ngạc nhất là, theo như họ biết, cảnh giới cao nhất của cường giả Liễu Lâm Vương triều là Thiên Nhân nhị trọng. Man tộc phương Nam tuy hắn không hiểu rõ lắm, nhưng thực lực cũng không sai biệt lắm, nếu không đã sớm đánh tới rồi. Hơn nữa, trong công pháp tu luyện của bọn họ, vậy mà không có ghi chép nào về việc xây dựng thế giới không gian, thu lấy bản nguyên chi lực. Việc tu luyện lực lượng thần hồn cũng rất lạc hậu. Điều này khiến Diệp Lưu Vân có chút khó xử. Đối mặt với võ tu cảnh giới này, nếu là hắn ra tay với bọn họ, đều không khác nào ức hiếp bọn họ rồi. Thế là Diệp Lưu Vân, vì để phù hợp với thân phận mới của mình, từ trong thế giới không gian của mình đã chọn một ít hung thú và phi cầm, cảnh giới đều là Thiên Nhân nhất trọng, na di tới trong chiếc nhẫn trữ vật của mình, giả vờ thành dáng vẻ huấn thú sư. Còn về chiếc nhẫn trữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986541/chuong-2653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.