Diệp Lưu Vân đối với câu chuyện Điển Thanh kể, cũng không mấy hứng thú. Cũng chẳng qua chỉ là hai thế lực lớn tranh quyền đoạt thế mà thôi. Đối với loại thế lực mà trong thời chiến loạn còn tranh đấu, Diệp Lưu Vân thật sự là không coi trọng. Huống chi, Điển Thanh hiện tại trong tay còn có thực lực đỉnh tiêm nhất toàn bộ vương triều, căn bản cũng không cần hướng vương thất cúi đầu xưng thần, trực tiếp dẫn người lật đổ bọn họ là được rồi. Cho nên Diệp Lưu Vân mới cho Điển Thanh một kiến nghị tự lập làm vua. Điển Thanh lại liên tục từ chối, không dám gánh vác cái danh tiếng xấu này. Lúc trước hắn ở học viện cũng chỉ là một trưởng lão mà thôi, đối với quyền lực cũng không cảm thấy hứng thú. “Cái danh tiếng xấu gì chứ? Đợi ngươi đứng trên đỉnh phong, ai còn dám mắng ngươi?” Diệp Lưu Vân hỏi ngược lại. Nhưng cho dù hắn nói thế nào, Điển Thanh cũng không đồng ý kiến nghị của Diệp Lưu Vân. Hắn vốn cũng không muốn tranh đoạt quyền lực gì, càng không muốn đi quản lý vương triều, ngại chuyện nhiều, phiền phức nhiều. Diệp Lưu Vân còn để Điển Thanh đi theo hắn cùng đi đánh dị tộc: “Ngươi đã không muốn tham dự đấu tranh quyền lực, vậy thì cùng ta cùng đi đánh dị tộc đi? Trước tiên cứ nâng cao thực lực của mình rồi nói sau đã.” Nhưng Điển Thanh vẫn từ chối, không đành lòng nhìn thế giới của mình trở nên hỗn loạn. Lo lắng nếu hắn không tham dự, Tang Hàn sẽ dẫn theo các võ tu khai chiến với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986461/chuong-2573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.