Đồng Tâm và những người khác nhất thời cũng không nghiên cứu ra được vật chất màu đen bị nhuộm là gì, chỉ có thể từ từ thử nghiệm. Diệp Lưu Vân nghĩ nghĩ, liền gọi hai con Bán Thú Thi Ma khôi lỗi lại. "Ta chuẩn bị cắt hai mảnh vải xuống, dùng nó bọc lại vị trí trữ thần thức của nó, để tránh nó bị tấn công. Cách này có khả thi không?" Diệp Lưu Vân hỏi Đồng Tâm. "À? Cái kia ngược lại là khả thi. Nhưng nhét cưỡng ép vào, nó sẽ không chết sao? Toàn thân nó đều cứng ngắc như sắt, ngươi từ chỗ nào hạ thủ đây?" Đồng Tâm tuy rằng cảm thấy hai con Bán Thú Thi Ma có đầu sói kia trông rất ghê tởm, nhưng hắn lại không xuống tay được. "Ta có cách. Khả thi là được." Diệp Lưu Vân lấy ra chủy thủ vô thanh của mình, trực tiếp cắt hai mảnh từ chiếc ô đen. Sau đó liền bắt đầu phẫu thuật cho Bán Thú Thi Ma. Con Bán Thú Thi Ma kia không có cảm giác đau, Diệp Lưu Vân liền từ mắt trái của nó hạ thủ. Hắn dùng Kim Đồng tìm tốt vị trí, sau khi lấy ra mắt trái của Bán Thú Thi Ma, dùng Huyền Nguyên khống chế mảnh vải bao trùm vị trí trữ Huyền Nguyên của nó lại, sau đó lại lắp mắt của Bán Thú Thi Ma trở về, nhỏ lên nước suối sinh mệnh, rồi cho nó uống một giọt, giúp đỡ nó khôi phục. Nửa ngày sau, con Bán Thú Thi Ma kia liền hoàn hảo như lúc ban đầu. Khiến Đồng Tâm nhìn mà liên tục lắc đầu. "Thế này cũng được!" "Ừm!" Diệp Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986425/chuong-2537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.