“Vị công tử kia đã từng nghĩ qua chưa, cuối cùng sẽ giải quyết vấn đề này ra sao?” Vị trưởng lão kia tiếp tục hỏi. Diệp Lưu Vân lại cười nói: “Nếu đánh thắng thì giết sạch các ngươi, đánh không lại thì chạy thôi!” Câu nói này của hắn trên thực tế chính là ý nghĩ thật sự của hắn. Hắn vốn dĩ cũng đã kế hoạch như vậy. “Ha ha, công tử nghĩ thật sự quá đơn giản. Đến lúc đó, e rằng ngươi muốn chạy cũng chạy không thoát đâu!” Lời của trưởng lão đã mang theo chút ý vị uy hiếp. Diệp Lưu Vân lại thờ ơ đáp lại: “Vậy thì nói sau đi. Nếu ta thật sự muốn chạy, các ngươi chưa chắc đã có thể ngăn được ta!” “Công tử có biết Trang chủ của chúng ta không? Nếu như hắn ra tay, ngươi cảm thấy ngươi có thể chạy thoát sao?” Vị trưởng lão kia tiếp tục hỏi. Diệp Lưu Vân hơi trầm ngâm một chút, cố ý nói: “Có thể ta không phải là đối thủ của hắn. Nhưng ta nghĩ hắn hẳn là sẽ không ra tay!” Trên thực tế, hắn đã nghĩ kỹ rồi, đối phó Kiếm Thần thì hắn sẽ không liều mạng, trực tiếp dùng bạch quang của Kim Đồng là được. Vị trưởng lão kia lại cười nói: “Trang chủ xác thực đang bế quan tu luyện. Nhưng ngươi đã giết hơn hai trăm đệ tử của hắn, hắn là không thể nào ngồi yên không quản!” Diệp Lưu Vân cũng giang hai tay ra, vô sỉ nói: “Cho nên ta mới nói mà, quyền quyết định nằm trong tay các ngươi! Nếu các ngươi muốn làm gián đoạn tu luyện của hắn, ta liền nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986351/chuong-2463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.