"Tiểu tử ngươi đừng đắc ý, chờ ta khỏi rồi chúng ta lại đánh một trận!" Sa Nhĩ Man không phục kêu lên. "Được thôi! Ta tùy thời cung kính chờ đợi!" Diệp Lưu Vân cũng phụ họa nói. Sa Nhĩ Man cũng biết Diệp Lưu Vân có ý tốt, cho nên cũng không từ chối, dứt khoát thu hết đồ vật xuống. Hơn nữa hắn cũng thật không nói dối, hắn xác thực không được giàu có cho lắm. Hắn cũng không phải là xuất thân nhà giàu có gì, tài nguyên đều dựa vào chính mình tích lũy mà có, có thể tự mình tu luyện đã không tệ rồi, cũng không tích góp được tài sản gì. Sau đó, Sa Nhĩ Man liền bắt đầu khôi phục Huyền Nguyên. Thương thế trong cơ thể hắn lúc này, cơ bản đều đã khôi phục không sai biệt lắm. "Tiểu tử này cho ta uống cái gì? Hiệu quả trị thương tốt như vậy!" Hắn còn đang cảm khái trong lòng. Bởi vì không chỉ là thương thế trong cơ thể hắn, ngay cả vết thương trên cơ thể cũng đang bắt đầu khôi phục. Diệp Lưu Vân thì canh giữ ở bên ngoài màn hào quang bảo vệ, cảnh giới cho hắn. Mặc dù đốn ngộ của Diệp Lưu Vân bị gián đoạn, nhưng việc lĩnh ngộ Đao Ý trong thời gian dài như vậy cũng đủ để hạt giống Đao Ý của hắn tăng lên một lần nữa. Loại trạng thái đỉnh phong của Đao Ý đại thành này, sau khi đao ý của hắn tăng lên, đối phó với một số hung thú muốn đến tấn công hắn, đều có thể giải quyết bằng một đao. Cho dù là hung thú có thể hình như núi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986326/chuong-2438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.