Mũi tên này bị một gốc cây chặn lại một chút, nhưng vẫn xuyên qua thân cây, bắn trúng bả vai Diệp Lưu Vân. Mũi tên trực tiếp cắm vào trong cơ thể Diệp Lưu Vân, nhưng lại không bắn thủng. "Cũng không tệ!" Diệp Lưu Vân cắn răng rút mũi tên ra, dùng Huyền Nguyên khôi phục nhục thân, coi như là rèn luyện mình. Mũi tên của binh sĩ kia, không chỉ xuyên qua một cây đại thụ, mà còn có thể bắn mũi tên vào trong cơ thể hắn, nói rõ uy lực của mũi tên này đã rất lớn rồi. Phải biết rằng nhục thân của Diệp Lưu Vân, ngay cả hai võ tu Thiên Nhân nhị trọng bình thường cũng không hề sợ hãi, hơn nữa trên người hắn còn có một kiện áo giáp mạ vàng. Diệp Lưu Vân ngay sau đó cũng mặc áo giáp Ma Thần thượng cổ của mình lên. Lần này cũng may mắn không bắn trúng tim hắn, bằng không hắn thực sự phải cần sinh mệnh tuyền thủy để cứu mạng rồi. Để phòng vạn nhất, hắn vẫn cảm thấy mặc vào một chút thì tốt hơn. Hắn đi qua, thu lấy cây đại cung của binh sĩ kia, đưa cho Diệp Thiên Đao. Diệp Lưu Vân bên này vừa mới dọn dẹp xong chiến trường, liền phát hiện có dao động chiến đấu ở đằng xa, lập tức lại tiến lại gần. Võ tu có thể đến đây, thế lực đều không kém, mỗi người đều rất giàu có, Diệp Lưu Vân cảm thấy, nếu có thể vơ vét một phen ở đây, thu hoạch cũng sẽ không ít. Nhưng lần này, hắn nhìn thấy là một nữ tử trẻ tuổi, đang bị một con báo đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986318/chuong-2430.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.