Diệp Lưu Vân và Cùng Kỳ quét dọn nơi này một không sau đó, mới lui ra đại điện. “Cung điện này không lấy đi sao?” Cùng Kỳ nhìn cung điện phía sau, lại suy nghĩ. “Ta đoán là nếu lấy đi cung điện này, nơi đây liền phải đổ sụp, vẫn là đừng tìm phiền phức nữa, chúng ta thu hoạch đã không ít rồi.” Diệp Lưu Vân cũng không tham lam, lập tức ra lệnh binh sĩ xông qua cầu, dọn dẹp sạch sẽ địa điểm. Những bảo vật bọn họ có được ở đây, đều là tinh phẩm. Bên trong ngay cả Thượng phẩm Thần Tinh cũng không có, tất cả đều là Thần Tinh linh tủy. Bảo vật, binh khí và đan dược, đều là Siêu Thần giai. Dược liệu và khoáng thạch, cũng đều là giống hiếm có. Những tài nguyên tinh phẩm này, tuyệt đối đã khiến Diệp Lưu Vân và bọn họ kiếm được một khoản lớn, không đáng lại đi mạo hiểm vì một cung điện. Mà lúc này, bên kia cây cầu, binh sĩ đều muốn bị những quái thú kia giết sạch rồi, Phi Yến tuy rằng đang không ngừng giúp đỡ binh sĩ oanh kích những quái thú kia, nhưng vẫn không ngừng có quái thú tràn ra. “Được rồi! Cứ để lại một vật kỷ niệm cho Thánh Địa Vương Triều đi!” Cùng Kỳ cũng chỉ đành từ bỏ cung điện, theo kịp bước chân của Diệp Lưu Vân. Sau khi binh sĩ xông tới, lập tức dọn dẹp một con đường cho Diệp Lưu Vân và Cùng Kỳ đi ra. “Khoáng thạch màu đen lát dưới đất, cũng là một loại khoáng thạch luyện khí.” Cùng Kỳ vẫn đang nhắc nhở Diệp Lưu Vân. “Mau đi thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986304/chuong-2416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.