Đến khi Diệp Lưu Vân và đám người U Mính hội hợp rồi chạy tới, Tiêu Mộ Vũ đã sắp chiếm được toàn bộ bộ lạc. “Chúng ta đợi chút đi, bộ lạc này tuy thực lực không đủ, nhưng ít nhiều cũng có thể tiêu hao một chút thủ hạ của Tiêu Mộ Vũ.” Diệp Lưu Vân biết đại tư tế bên kia còn có Huyết Trận, cũng có thể diệt trừ không ít người của Tiêu Mộ Vũ, cho nên không chủ trương lập tức xuất thủ. U Mính lại muốn thừa dịp hỗn loạn xuất thủ. Nàng cảm thấy càng loạn càng dễ tìm được cơ hội, đợi Tiêu Mộ Vũ một khi chiếm được toàn bộ bộ lạc, ổn định cục diện, bọn họ muốn ra tay nữa cũng sẽ càng khó hơn. Diệp Lưu Vân cũng cảm thấy ý nghĩ của nàng cũng không tính là sai, liền cũng đồng ý đi thử một chút. Dù sao ở phương diện ám sát này, U Mính vẫn chuyên nghiệp hơn hắn. Bọn họ lập tức phân công, do Nhất Đao trước tiên phát động công kích, U Mính công kích đợt thứ hai. Cuồng Sa, Thiên Nhãn cùng với Diệp Lưu Vân và ba tên Hắc Sát sát thủ kia, đều làm phụ trợ, yểm hộ bọn họ rút lui. Diệp Lưu Vân thì thừa cơ phóng xuất phân thân và Huyễn Thủ, để hai người bọn họ cũng làm tốt chuẩn bị giúp đỡ trong bóng tối. Ban ngày hướng mục tiêu cần ám sát mà tới gần, cần bọn họ có năng lực ẩn thân cực mạnh, từng chút một hướng Tiêu Mộ Vũ tới gần. Vừa bắt đầu bọn họ tiến hành đều rất thuận lợi. Đám người U Mính đã ở rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986297/chuong-2409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.