Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Diệp Lưu Vân, ba cường giả do Tiêu Mộ Vũ phái tới nhanh chóng phát hiện phi thuyền đang theo sau bọn họ. Nhưng khi bọn họ bắt người trên phi thuyền ra, Diệp Lưu Vân lại đại kinh thất sắc. Người kia vậy mà lại là Lãnh Kiếm. "Lãnh Kiếm? Hắn làm sao lại tới nơi này?" U Minh sau khi biết được là Lãnh Kiếm, cũng mười phần kinh ngạc. Mà Kim Đồng của Diệp Lưu Vân lại phát hiện, lúc Lãnh Kiếm bị ba cường giả kia bắt đi, tựa như là liếc mắt nhìn về phía bọn họ. "Lãnh Kiếm có công năng thấu thị giống con mắt ta sao?" Diệp Lưu Vân lập tức hỏi U Minh. "Làm sao có khả năng đó! Nếu là hắn có bản sự đó, chẳng phải đã bay lên trời rồi sao." U Minh lập tức phủ định. Diệp Lưu Vân trầm ngâm một lát, liền suy đoán nói: "Hắn hẳn là có biện pháp gì đó, có thể theo dõi ngươi! Ngươi nghĩ mà xem, nhiệm vụ chúng ta chấp hành, hắn khẳng định là không biết. Bởi vậy hắn căn bản cũng không nên xuất hiện tại nơi này. Mà lại khoảng cách hắn theo dõi chúng ta, cũng đủ để chúng ta cắt đuôi hắn, nhưng hắn lại có thể đuổi kịp, đây chẳng phải là nói rõ, hắn có phương pháp theo dõi ngươi ư? Ta chưa từng tiếp xúc với hắn, hắn muốn truy tìm ta, nhưng khả năng không lớn! Chính ngươi tiếp xúc với hắn nhiều nhất." U Minh lập tức cũng phản bác nói: "Ta đối với hắn cũng có đề phòng, hắn làm sao..." Nghĩ đến đây, U Minh chợt nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986295/chuong-2407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.