Đợi đến khi U Minh bọn người tiêu diệt đối thủ của mình, dành thời gian nhìn sang, thi thể của vũ tu kia đã biến mất rồi, bọn họ đều không nhìn thấy phân thân đã giết vũ tu kia như thế nào, chỉ là cảm giác được một đạo khí tức cường đại vọt tới. Lúc này, Diệp Lưu Vân vì để phòng vạn nhất, cũng thả Ma Đằng ra, để hắn dưới đất tìm kiếm, xem còn có cao thủ ẩn nấp nào khác không. Quả nhiên, Ma Đằng dưới gốc cây nơi Cuồng Sa và Nhất Đao bị treo, lại tìm thấy được một người, lập tức liền quấn lấy hắn. Vũ tu kia hơi chút giãy giụa, liền đánh bay lớp đất mặt trên mặt đất. Diệp Lưu Vân và phân thân thì lập tức thông qua không gian chồng chất cùng nhau chạy tới, triển khai thần hồn công kích đối với hắn, tìm kiếm ký ức của hắn. Sau đó mới thôn phệ hết thần hồn của hắn, còn thi thể thì cho Ma Đằng. Lúc này, chiến đấu đã gần kết thúc, U Minh và Thiên Nhãn nhìn thấy Ma Đằng, đều mở to hai mắt nhìn. Diệp Lưu Vân bảo Ma Đằng đừng biến thành hình người, chỉ thu nhỏ lại thành hình thái hạt giống Ma Đằng, liền lập tức cất vào. Những người khác đều là hình thái hung thú, cho dù bị U Minh bọn họ nhìn thấy cũng không sao. Đợi đến khi tất cả binh sĩ đều bị yêu thú diệt sạch, Thiên Nhãn muốn đi thả Cuồng Sa và Nhất Đao xuống, nhưng lại bị Diệp Lưu Vân ngăn lại. Hắn và phân thân trước tiên cùng nhau phóng xuất thần hồn, xông vào thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986292/chuong-2404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.