Sau khi vào bí cảnh, Diệp Lưu Vân thả thần thức, phát hiện trong Bí cảnh Tuyệt Mệnh Nhai này, núi non san sát, mà còn rất dốc đứng hiểm trở. "Tuyệt Mệnh Nhai ở sâu nhất bí cảnh, các ngươi tự mình lập đội đi vào đi! Có thể tìm được tài nguyên gì, thì phải xem vận khí của các ngươi. Chúng ta sẽ duy trì khoảng cách một ngày với các ngươi." Mục Nguyên Đường đơn giản phân phó một tiếng, liền để Diệp Lưu Vân và bọn họ xuất phát. Những người này có người lập đội, cũng có người đi một mình. Diệp Lưu Vân và Ca Nữ, ngay cả hỏi cũng không hỏi, trực tiếp rời khỏi đội ngũ một mình. "Xì, đứng thứ nhất thì ghê gớm lắm à?" "Chúng ta cũng mau đi thôi. Tìm được một ít tài nguyên tốt, có lẽ sau lần thăm dò này, chúng ta liền có thể vượt qua nàng rồi." "Hai người bọn họ, có thể trở về hay không còn không nhất định đâu! Các ngươi nhìn hộ vệ kia của nàng, vậy mà ngay cả Siêu Thần Cảnh còn chưa đạt tới." Những người này ngược lại là vô cùng kiêu ngạo, nói chuyện căn bản cũng không kiêng dè Diệp Lưu Vân và bọn họ. "Chúng ta giết hết những người này đi?" Ca Nữ trong lòng cũng có chút bực bội. "Quên đi thôi, bọn họ cũng chỉ là ham tranh đấu mà thôi. Không chọc tới chúng ta, liền không cần đi quản bọn họ. Chúng ta chỉ cần chú ý đến động tĩnh của Mục Nguyên Đường là được rồi. Hắn khẳng định sẽ ra tay với chúng ta." Diệp Lưu Vân ngược lại là không để ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986252/chuong-2364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.