"Ồ? Theo ta được biết, hình như gần đây chúng ta không có nhiệm vụ nào hấp dẫn người bên ngoài đến cả!" Cô Tinh vẫn có chút không cam lòng, cho rằng Diệp Lưu Vân lừa nàng. "Ha ha!" Diệp Lưu Vân cười cười, cũng không giải thích với hắn. Cô Tinh cũng biết, hỏi thêm nữa Diệp Lưu Vân cũng sẽ không nói, cho nên nàng đành phải hậm hực rời đi. "Ha ha, đụng chạm rồi phải không? Không bằng hợp tác với lão tử đi? Lão tử cũng không cần tích phân của ngươi, ngươi ngủ cùng lão tử một giấc, lão tử liền đi vì ngươi liều mạng!" Một hán tử cao lớn thô kệch, thấy Cô Tinh đụng chạm, liền thô lỗ cười nhạo nàng. "Cút!" Cô Tinh mắng hắn một câu, khiến mọi người cười ồ lên một trận. Cô Tinh liền rời khỏi đại sảnh, Diệp Lưu Vân thì tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần. "Tiểu tử, lão tử tên là Khai Sơn! Ta mặc kệ ngươi là ai, dám cự tuyệt nữ nhân của ta, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Lúc này, hán tử vừa mới trêu chọc Cô Tinh lại nhằm vào Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân nhắm mắt lại, đối với lời uy hiếp của hắn, khẽ đáp lại một chữ: "Cút!" "Ha ha ha..." Các thành viên Hắc Sát có mặt ở đó, đều cười đến không thở nổi. Hán tử tên Khai Sơn kia thì nặng nề mà đấm một quyền xuống mặt bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Hừ, ngươi có gan!" Khai Sơn sau khi bị Cô Tinh mắng một câu cũng không cảm thấy mất mặt. Nhưng bị Diệp Lưu Vân mắng một tiếng này, thì hắn không giữ được mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986234/chuong-2346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.