Lôi Minh không hiểu cách bày trận, nhưng nàng cũng chưa từng thấy qua một trận đối đầu lâu như vậy mà còn không phát động tấn công. Sau khi gây ồn ào hồi lâu, người tu võ bản địa cuối cùng cũng bày xong đội hình, yên tĩnh trở lại. “Đến lúc báo thù rồi! Giết chết đám súc sinh này!” Một người tu võ hô to một tiếng, những người tu võ này cũng cuối cùng phát động tấn công. “Giết!” Các người tu võ đồng thanh gào thét, đội thứ nhất của mỗi một mặt bắt đầu xông về phía tường thành. Tuy nhiên, binh sĩ Thánh Địa canh giữ trong thành lại không tiếp chiến, mà là trực tiếp mở ra trận pháp phòng ngự, mặc kệ bọn họ tấn công. “Đại quân Thánh Địa muốn tiêu hao sĩ khí và chân nguyên của bọn họ!” Viên Hạo giải thích cho mọi người nói. Diệp Lưu Vân thì thả ra Cùng Kỳ đang luyện khí, bảo hắn quan sát trận pháp phòng ngự của đối phương. “Trận pháp bố trí không tệ nha!” Cùng Kỳ sau khi thấy, cũng cảm thán không thôi: “Bọn họ có một trận pháp sư khá lợi hại. Lát nữa bắt về để ta thẩm vấn một chút!” Hắn hiển nhiên là muốn bắt trận pháp sư kia về, học hỏi hắn một phen, chỉ là không muốn thừa nhận mình không bằng người khác. Diệp Lưu Vân nghe vậy, lập tức thông qua Nô Ấn hỏi Hãn Mộc Đồng tin tức về trận pháp sư này. “Chỉ là một trận pháp sư bình thường, không phải nhân vật nổi tiếng gì!” Hãn Mộc Đồng lại căn bản là không quá để ý, đem dung mạo của trận pháp sư kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986195/chuong-2307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.