"Ta liền biết, cảnh giới của ngươi nhất định không cao bằng ta!" Cùng Kỳ cũng bắt đầu chế giễu hắn. Phân thân cũng lập tức trở lại Huyền Không Thạch, đổi Diệp Lưu Vân ra ngoài, còn lấy không ít thịt thú, trực tiếp nướng ngay trong đại điện. Hắn thấy hai người này đều là đệ tử của Cùng Kỳ, hơn nữa Cùng Kỳ còn đặc biệt dặn dò hắn chăm sóc, liền biết Cùng Kỳ không xem họ là người ngoài. Cho nên hắn cũng lấy diện mạo vốn có của mình hiện ra trước mọi người, nướng thịt cho Cùng Kỳ và bọn họ. Tống An cũng đến góp vui. Diệp Lưu Vân cũng giới thiệu cho bọn họ một chút. Còn thả Lương Tuyết, Lôi Minh và Long Nữ ra, gặp mặt Cùng Kỳ. Mấy người bọn họ cũng đã rất lâu không gặp Cùng Kỳ, tự nhiên là vô cùng thân thiết. "Hỏa Hoàng Cung của ngươi, có bao nhiêu người vậy?" Diệp Lưu Vân hỏi Cùng Kỳ. Cùng Kỳ hơi ngượng ngùng nói: "Tuy rằng bây giờ người có hơi ít, nhưng là ta thu đệ tử thà thiếu chứ không thà thừa! Hơn nữa cho dù chúng ta ít người, chẳng phải vẫn giúp ngươi đốt doanh trại của Trung Hưng Vương Triều rồi sao!" "Ơ... không phải chỉ có ba người các ngươi đấy chứ?" Diệp Lưu Vân nhìn thấy vẻ mặt của Cùng Kỳ, liền đoán ra. "Ha ha!" Cùng Kỳ giả cười một tiếng, cuối cùng cũng thừa nhận: "Biết rồi còn cứ cố hỏi ra, thật xấu hổ!" "... Cái tật khoác lác của ngươi, vẫn không thay đổi!" Diệp Lưu Vân cuối cùng cũng bất lực nói. "Ha ha ha!" Hỏa Lôi nghe vậy, ở một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986094/chuong-2206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.