“Trần Bá Thiên đó không phải là bị ma tộc này khống chế sao?” Diệp Lưu Vân suy đoán nói. “Ngươi tốt nhất phải làm cho tốt chuẩn bị này!” Thư Yêu nhắc nhở Diệp Lưu Vân. Nhưng hắn lại bổ sung nói: “Bất quá có khả năng, ma khí của Trần Bá Thiên không đủ để đánh thức thần hồn khác của hắn. Giống như thần hồn trong bộ khôi giáp này vậy, nếu ngươi không có Phong Ma Bia và Ma Đằng cùng hấp thu ma khí mang đến áp lực cho hắn, hắn sẽ không tỉnh lại!” Diệp Lưu Vân gật gật đầu, vẫn là quyết định phải làm tốt chuẩn bị đối phó thần hồn khác của ma tộc kia. Hắn một mực chờ đến khi thần hồn của ma tộc kia bị tiêu hao yếu hơn lực lượng thần hồn của hắn, hắn mới triển khai sưu hồn, hiểu rõ ký ức của ma tộc kia. Nhưng ký ức của ma tộc kia tất cả đều là một số mảnh vỡ, đều là một số phiến đoạn đại chiến giữa ma tộc và nhân loại, hình như là mất trí nhớ. Nhưng có một thứ hắn nhớ rất rõ ràng, đó chính là Cửu U Tự Khúc, mà lại là toàn bộ cả bộ trên dưới. Diệp Lưu Vân mừng rỡ quá đỗi, lập tức ghi chép lại toàn bộ bản Cửu U Tự Khúc. “Ký ức của ma tộc này làm sao đều là mảnh vỡ?” Diệp Lưu Vân thỉnh giáo Thư Yêu. “Hắn ngủ say trong khôi giáp này quá lâu rồi. Rất nhiều thứ đều đã lãng quên. Chỉ có những thứ hắn nhớ sâu nhất, hắn mới có thể nhớ được!” Thư Yêu giải thích cho Diệp Lưu Vân nói. “Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986061/chuong-2173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.