Đinh Nhất tuy rằng thua, nhưng ngược lại là rất quang minh lỗi lạc, cũng không giống những đệ tử Linh tộc khác thua không nổi. Diệp Lưu Vân chắp tay, cũng không biết nói gì, đưa mắt nhìn theo Đinh Nhất rời đi. "Xem ra Đinh Nhất này tựa như là một võ si!" Hắn thầm nghĩ. Mạc Thiệu Văn thì ở đằng xa vỗ tay khen ngợi Diệp Lưu Vân. "Đặc sắc!" Sau đó hắn còn hô lên. Diệp Lưu Vân liếc mắt nhìn hắn, cũng không biết hắn có dụng ý gì. "Hai đệ tử Linh tộc phái tới này, đều không bình thường lắm!" Diệp Lưu Vân thầm nghĩ trong lòng, cũng không để ý Mạc Thiệu Văn, xoay người rời đi. Đinh Nhất lúc đi ngang qua Mạc Thiệu Văn, còn chắp tay cảm ơn hắn, sau đó liền trực tiếp thông qua truyền tống rời khỏi Dị Tộc Chiến Trường. Mạc Thiệu Văn thì từ xa đang theo Diệp Lưu Vân. Diệp Lưu Vân dùng thần thức thăm dò khoảng cách giữa Mạc Thiệu Văn và hắn một chút, đoán rằng hắn dựa vào Thanh Đồng để theo dõi mình. Bởi vì với lực lượng thần hồn của Mạc Thiệu Văn, căn bản không đủ để dùng thần thức thăm dò khoảng cách xa như vậy. Diệp Lưu Vân cũng không có cách nào với hắn. Dị Tộc Chiến Trường này không có bất kỳ chướng ngại thiên nhiên nào. Phỏng chừng tình huống mà Kim Đồng của hắn nhìn thấy, Mạc Thiệu Văn hẳn là cũng nhìn thấy. Đã không vung được, Diệp Lưu Vân cũng không thèm để ý đến hắn nữa, mà là tìm kiếm sáu người áo đen còn lại kia. Rất nhanh Diệp Lưu Vân liền tìm thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4986018/chuong-2130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.