Lý Tinh Nhu đi đường cố ý vặn vẹo vòng eo, gây nên sự chú ý của toàn trường. Nhất thời, ngay cả tiếng nói chuyện trong trường cũng nhỏ đi không ít. "Nữ nhân này nếu nói yêu diễm thì còn không bằng Hỏa Vũ câu hồn phách người! Vặn vẹo thế này mà đi đường, nàng không chê mệt sao?" Diệp Lưu Vân thầm nghĩ trong lòng, hoàn toàn không thưởng thức nổi sự làm ra vẻ cố ý này. Lý Tinh Nhu lại cho rằng chính mình rất đẹp, dù sao thì nhất cử nhất động của nàng đều hấp dẫn vô số ánh mắt nam đệ tử trong trường. Lý Kiếm lập tức đứng lên, tươi cười chào đón: "Tinh Nhu mỹ nữ hôm nay muốn mê chết người mà!" Lý Tinh Nhu được nàng một câu khen ngợi, trên mặt lập tức phát ra ý cười: "Chỉ có ngươi là biết nói chuyện! Vị bằng hữu bên cạnh ngươi, cũng không giới thiệu cho ta một chút sao?" Diệp Lưu Vân nhìn thấy là nhắm vào hắn, cũng chỉ đành lễ phép đứng lên, cùng với nàng chào hỏi. "Tại hạ Trần Phong, vừa mới đến Huyền Thiên tông, còn mong Sư tỷ sau này chiếu cố nhiều hơn!" "Trần Phong? Đan Sư mới đến đó sao? Ta gọi Lý Tinh Nhu. Ngươi nếu không chê, gọi ta là Tinh Nhu là được! Chiếu cố thì không dám nhận, ngươi chính là Đan Sư, sau này ta còn cần ngươi chiếu cố đây!" Lý Tinh Nhu cười nói một tràng dài lời khách sáo. Thật ra cũng là một loại thăm dò. Nếu như Diệp Lưu Vân đổi giọng gọi Tinh Nhu, chứng tỏ người Diệp Lưu Vân này tương đối khinh phù. "Sư tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985940/chuong-2052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.