Người do Vương Thiên Khánh phái đi vẫn chưa về, anh trai của Vương Vũ Phỉ, Vương Vũ Hưng, cũng đúng lúc về nhà. Sau khi biết em gái bị ức hiếp, lập tức liền muốn mang binh, đi vây khốn Vạn Thương Minh. "Hồ đồ!" Vương Thiên Khánh chặn Vương Vũ Hưng lại. "Vạn Thương Minh đó là nơi ngươi muốn vây là có thể vây sao? Ngươi gây ra động tĩnh lớn như vậy, là muốn cùng Vạn Thương Minh khai chiến sao? Đại thế lực như Vạn Thương Minh, tùy tiện phái một cường giả tới, tất cả mọi người phủ thành chủ chúng ta cộng lại cũng không đỡ nổi!" Vài câu nói của Vương Thiên Khánh, khiến Vương Vũ Hưng cũng hơi bình tĩnh lại một chút. "Vậy phải làm sao? Vạn nhất tiểu tử kia chạy mất thì sao?" Vương Vũ Hưng hỏi ngược lại. "Hắn chạy không thoát. Ta đã an bài cao thủ đi Vạn Thương Minh chặn hắn rồi." Vương Thiên Khánh khẳng định nói: "Ngươi nếu lo lắng, thì phong tỏa cửa thành lại. Chỉ cho phép vào, người đi ra ngoài, nhất định phải kiểm tra là xong rồi còn gì." Vương Vũ Hưng cảm thấy có đạo lý, lập tức liền đi an bài phong tỏa cửa thành. "Nếu tiểu tử kia trốn ở bên trong Vạn Thương Minh không đi ra thì sao?" Vương Vũ Phỉ cũng hỏi. Vương Thiên Khánh càng là lòng tin mười phần nói: "Vậy hắn càng không chạy thoát! Bên Vạn Thương Minh đó, ta sẽ đi cùng bọn họ giao thiệp, bọn họ nhất định sẽ giao người!" Bọn họ ở bên trong phủ thành chủ chờ chưa đến một canh giờ, thì có người hồi báo, nói Diệp Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985893/chuong-2005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.