Diệp Lưu Vân nói xong yêu cầu của hắn, Mộ Trường Thiên cũng rất nghi hoặc, không rõ chân chính ý đồ của Diệp Lưu Vân. “Sau khi đánh xuống nam bộ, ngươi không làm vương, còn muốn ta đi dò la tin tức của trung tâm khu vực, chẳng lẽ ngươi còn muốn đánh xuống trung tâm khu vực phải không?” Mộ Trường Thiên hỏi ngược lại. “Xoẹt!” Đột nhiên đao quang lóe lên. Diệp Lưu Vân một đao liền trực tiếp bổ ra, xuất hiện trước người Mộ Trường Thiên. Lúc này hắn đã vô lực chống cự, bị Diệp Lưu Vân một đao cắt đứt cánh tay trái. “A!” Mộ Trường Thiên kêu to một tiếng, sắc mặt tái nhợt. Nhất đao này của Diệp Lưu Vân, còn dùng tới hỏa diễm chi lực và ma khí. Giờ hắn muốn khôi phục vết thương cũng làm không được. Mặc dù võ tu có thể dùng chân nguyên để khôi phục vết thương. Nhưng nếu lâu ngày không khôi phục chi thể bị đứt, sau này muốn khôi phục sẽ rất khó. Diệp Lưu Vân hiển nhiên là cố ý để lại một chút dấu vết cho hắn, để hắn nhớ kỹ bài học này. “Ngươi nghĩ ta đang hàn huyên với ngươi sao? Ta muốn làm gì, ngươi xứng đáng hỏi sao?” Diệp Lưu Vân lạnh lùng nói. Mộ Trường Thiên đau đến mồ hôi hột trực tiếp nhỏ giọt. Thế nhưng, lúc này, Diệp Lưu Vân đã lập xong thần hồn khế ước, chờ hắn ký tên. Mộ Trường Thiên hơi do dự một chút, Diệp Lưu Vân liền nhẹ nhàng khoát tay. Diệp Thiên Đao lập tức một tay đè Mộ Liên Khánh, tay kia giơ đao liền muốn vỗ xuống. “Ta ký, ta ký!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985827/chuong-1939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.