Diệp Lưu Vân và Mộ Liên Khánh nhìn hai tên thị vệ chết thảm kia, đều cảm thấy có chút tiếc hận. Nếu không phải lo lắng bọn họ liều chết truyền tin cho Nam Phúc Vương, Diệp Lưu Vân thật muốn hiện ra bộ mặt thật, để bọn họ phát động công kích thần hồn, sau đó gieo xuống Nô Ấn cho bọn họ, cứu sống hai người. Hai võ tu Lục Trọng trung kỳ, thực lực cũng không dung khinh thường, sau này cũng đều cần dùng đến. Nhưng Diệp Lưu Vân lại không dám mạo hiểm đó, miễn cho kế hoạch của bọn họ công sức đổ sông đổ biển. Diệp Lưu Vân thu lấy vật phẩm của bọn họ, thanh trừ hết độc tố phía trên, sau đó lại luyện hóa kịch độc trong hai vũng Hắc Thủy kia thành độc nguyên trữ tồn lại, rồi mới để Mộ Liên Khánh an bài người, thanh lý sạch sẽ hiện trường. Sau đó, Mộ Liên Khánh thu tất cả thị vệ mình mang đến vào nhẫn trữ vật, miễn cho bọn họ tiết lộ tin tức, tất cả đều đổi thành thủ hạ của Diệp Thiên Đao. Nhưng không ngờ, bọn họ nửa đường lại thật sự gặp phải bọn cướp chặn đường. Những tên cướp này cũng đều là vì loạn lạc khắp nơi mà tụ tập cùng nhau, tập hợp được hai ba trăm người. Nhìn thấy Diệp Lưu Vân và những người khác cưỡi phi thuyền, cảm thấy hẳn là người có tiền, lập tức liền chặn bọn họ lại. Hơn nữa trong số những tên cướp này, còn có hai cường giả Lục Trọng trung kỳ dẫn đầu. Diệp Lưu Vân lại rất vui vẻ cười nói: "Đến thật vừa lúc, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985825/chuong-1937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.