"Cái tên Quan Sơn Nhạc này thật sự là giàu có a! Gấp mười cũng có thể lấy ra được sao? Xem ra Triệu Mính Trừng nói Linh tộc đều rất giàu có cũng không phải là giả." Diệp Lưu Vân trong lòng cũng cảm thán. Sau khi tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, chiến đấu bắt đầu, Diệp Lưu Vân cũng lười ra tay với vũ tu kia, trực tiếp phát động thần hồn công kích, vừa lên liền nuốt chửng thần hồn của vũ tu đó. Sau đó lại là thu nhẫn trữ vật, đào Nguyên Đan. Quan Sơn Nhạc thì sa sút tinh thần ngồi trên ghế, nửa ngày không hoàn hồn lại được. Các vũ tu cũng đều bắt đầu hoan hô, nhao nhao chạy đến bàn cá cược lấy tiền. Lôi Minh thì đã sớm nhận được truyền âm của Diệp Lưu Vân, đã chờ ở bàn cá cược rồi. Người đầu tiên đòi tiền từ bàn cá cược: "Tỉ lệ bồi thường gấp mười, lấy tiền đi!" Vũ tu ở trong bàn cá cược kia thì nhìn về phía Quan Sơn Nhạc. Loại chi tiêu số tiền lớn này, đều phải Quan Sơn Nhạc lấy tiền mới được. Trong tay bọn họ cũng không cất giữ nhiều Thần Tinh như vậy. Quan Sơn Nhạc mờ mịt ném cho vũ tu kia một nhẫn trữ vật. Vũ tu kia đếm nửa ngày, lại phát hiện còn kém không ít. Vũ tu kia cũng không dám nói ra, đành phải truyền âm cho Quan Sơn Nhạc nói: "Công tử, còn kém hơn một ngàn vạn ức." Quan Sơn Nhạc nghe cũng trực tiếp nhíu mày. Diệp Lưu Vân lại thừa dịp kêu lên: "Quan Sơn Nhạc, ngươi không trả nổi rồi phải không? Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985795/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.