Đọc thầm ba lần địa chỉ trang web, xin hỏi bạn đã nhớ chưa? Nếu chưa nhớ, chương sau tôi sẽ hỏi lại một lần nữa. Tốt nhất là hãy giúp tôi chia sẻ lên Facebook nhé. Diệp Lưu Vân vỗ vỗ bả vai nàng, an ủi nàng nói: "Đây mới là thế giới võ đạo chân chính, nào có võ tu nào không giết người! Nàng không giết bọn họ, bọn họ liền muốn giết nàng! Nàng là lúc trước sống quá an nhàn, tạm thời vẫn chưa thích ứng!" Diệp Lưu Vân không an ủi nàng thì còn đỡ, vừa an ủi nàng, tiếng khóc của nàng liền càng ngăn không được, trực tiếp thuận thế nhào vào trong lòng Diệp Lưu Vân, khóc lớn lên. Diệp Lưu Vân cũng không nỡ lòng đẩy nàng ra, đành phải để nàng trút bỏ một chút. Hắn cũng cảm thấy Hách Liên Tú có thể từ một công chúa được nuông chiều từ bé, đạt tới trình độ hiện tại, đã rất không dễ dàng rồi. Mặc dù lúc trước có chút ngạo mạn, nhưng bản chất không tệ, hơn nữa thiên phú cũng rất cao. Hách Liên Tú khóc nửa ngày, đem những cay đắng và tủi thân chịu đựng mấy ngày nay đều trút bỏ hết ra, mới dần dần an tĩnh lại. Nàng cảm thấy ghé vào trong lòng Diệp Lưu Vân, đặc biệt có cảm giác an toàn, không muốn rời đi. Diệp Lưu Vân thấy nàng không còn động đậy nữa, mới cười giỡn nói với nàng: "Tối nay nàng định cứ thế ngủ luôn sao? Hay là muốn chuẩn bị cảm xúc một chút, chuẩn bị khóc thêm một lát nữa?" "Phốc!" Hách Liên Tú cũng bị hắn chọc cười, đỏ mặt cọ cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985749/chuong-1861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.