(Niệm thầm ba lần địa chỉ trang web, xin hỏi đã nhớ chưa? Nếu chưa nhớ thì chương sau ta lại hỏi thêm lần nữa. Tốt nhất hãy giúp ta chia sẻ lên Facebook nhé) "Vậy chúng ta bây giờ đi thôi? Đi hỏi ông nội ngươi!" Diệp Lưu Vân lập tức đề nghị nói. "Vậy... tài nguyên luận võ..." Đồng Tâm còn hơi luyến tiếc. "Không sao, ta gấp bội cho ngươi!" Diệp Lưu Vân trực tiếp nói. "Diệp Thống Lĩnh, yến hội còn chưa kết thúc đâu!" Hách Liên Cường giữ lại nói. "Lần sau đi. Ta có chuyện quan trọng cần làm!" Diệp Lưu Vân hiện tại đã có Đồng Tâm bảo bối này, còn đâu tâm trí ăn cơm nữa. Thế là hắn mang theo Tiêu Vân Phương và Đồng Tâm, lập tức đi ngay. Thương thế của Du Hiểu Phong lúc này cũng đã hồi phục không sai biệt lắm, cũng lập tức trở về chỗ ở của mình, chuẩn bị ngày mai đi tìm Diệp Lưu Vân bẩm báo. Hiên Viên Linh vốn dĩ cũng muốn đi theo Diệp Lưu Vân, nàng mơ hồ cảm thấy, Diệp Lưu Vân coi trọng Đồng Tâm như vậy, nhất định có nguyên nhân. Nhưng nàng bị Hách Liên Tú kéo lại, nhất định phải giữ nàng lại, cho nên nàng cũng không còn cách nào, chỉ có thể chờ đến khi tan họp. Những người còn lại lại đều trở về đại sảnh, Phi Hạc Lâu thì lập tức phái người san bằng sân bãi. Sau khi trở về, những người này cũng đều không còn ham muốn ra tay nữa. Bọn họ đều là bị ba người vừa rồi chấn kinh rồi. Có võ tu cảm khái nói: "Ba người có cảnh giới thấp nhất, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985732/chuong-1844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.