【Đọc thầm ba lần địa chỉ trang web. Hỏi bạn đã nhớ chưa? Nếu chưa nhớ, chương sau tôi sẽ hỏi lại một lần nữa. Tốt nhất là giúp tôi chia sẻ lên Facebook nhé.】 Tiêu Vân Phương bị những binh sĩ gặp trên đường nhìn đến đỏ bừng cả mặt, để tránh cho xấu hổ, nàng liền tìm chuyện cùng Diệp Lưu Vân trò chuyện. "Trận hình ba người mà ngươi huấn luyện binh sĩ, ta trở về đã thử rồi, lực tấn công quả thật mạnh, cũng rất linh hoạt, lại không dễ dàng lộ ra sơ hở. Vậy còn phòng thủ thì sao? Ba người có phải hơi yếu không?" "Lúc đó thời gian gấp, ta còn chưa huấn luyện xong. Bộ trận hình này thực chất ba người là đơn vị nhỏ nhất, khi phòng thủ, có thể ba người, sáu người, chín người... thậm chí ba ngàn người, liên kết thành một đại trận. Kỳ thật khi tấn công cũng vậy, chỉ là bọn họ còn chưa được huấn luyện đến đó mà thôi." Diệp Lưu Vân giải thích nói. "Ngươi hiện tại đã thăng lên Thống lĩnh rồi, cấp bậc cao hơn ta, có muốn cân nhắc mở rộng quân đội không?" Tiêu Vân Phương ám chỉ Diệp Lưu Vân nói. Trước đó nàng nói cùng Diệp Lưu Vân bình cấp, không muốn đi làm thủ hạ cho Diệp Lưu Vân, hiện tại ý ở ngoài lời, chính là đồng ý đi rồi. Nhưng Diệp Lưu Vân lại không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thán nói: "Mở rộng quân đội thì đơn giản, nhưng tài nguyên thì sao? Đội ngũ ba ngàn người có thể đi tiễu phỉ, nhưng quân đoàn vạn người, cũng không thể dựa vào tiễu phỉ mà sống được!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985726/chuong-1838.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.