Sau khi chạy chừng hơn hai mươi dặm, Diệp Lưu Vân bảo phó đội trưởng triệu hồi tất cả cung tiễn thủ phụ trách ngăn chặn lại. "Bọn chúng chắc là sẽ không truy đuổi vào ngay đâu, rút về đi!" "Vâng!" Phó đội trưởng cũng lập tức ra lệnh cho những người phụ trách ngăn chặn rút về. Mấy đội quân địch cũng thật sự không còn dám truy kích nữa, mà là đang nghiên cứu sách lược tiến công. Mấy đội người bọn họ đều thuộc về những đội ngũ khác nhau, cho nên lẫn nhau không muốn làm tiên phong, cũng còn phải tranh công, cho nên cần phải tranh cãi một đoạn thời gian. Mà Diệp Lưu Vân và bọn họ thì không ngừng chạy đi xa, rất nhanh liền chạy ra khỏi phạm vi thần thức dò xét của bọn chúng. "Di? Ngươi sao lại biết bọn họ sẽ không truy tới?" Vị phó đội trưởng kia còn có chút hiếu kỳ. "Ngươi cử người mai phục tại đây bố trí cạm bẫy! Từ đây bắt đầu, mãi cho đến khi gặp chúng ta thì thôi, càng nhiều càng tốt. Ghi nhớ, đợi những người phụ trách chặn đường trở về sau đó hẵng bố trí lại!" Diệp Lưu Vân không trả lời hắn, mà là trực tiếp giao cho hắn một nhiệm vụ. Diệp Lưu Vân cùng những người khác lại chạy thêm mấy chục dặm sau đó, Diệp Lưu Vân lại kêu phó đội trưởng tới. "Đem cung tiễn thủ và binh sĩ bảo vệ bọn họ đã rút về, tản ra phân bố hai bên ở chỗ này, nấp kỹ thân hình, không có mệnh lệnh, bất luận tình huống nào cũng không thể xuất hiện. Chú ý phòng ngừa công kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985690/chuong-1802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.