"Thế nhưng tinh thạch ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Diệp Lưu Vân hỏi ngược lại. "Sao, ngươi nhìn xong ta liền nhìn không công à?" Hoa Hương Duyên cười hì hì hỏi ngược lại: "Bằng không, ta lại để ngươi nhìn một chút, hoặc là ngươi muốn ta, ta cũng không có ý kiến!" "Vậy miễn bàn!" Diệp Lưu Vân vung tay áo, liền muốn đi. "Ấy ấy ấy!" Hoa Hương Duyên lập tức kéo hắn lại: "Tính khí lớn như vậy chứ? Ta đùa ngươi đó!" Diệp Lưu Vân lúc này mới đứng vững thân hình, nhìn về phía Hoa Hương Duyên. "Ngươi ngồi xuống trước, để ta nghĩ nghĩ sau này ta nên làm gì." Hoa Hương Duyên chỉ chỉ cái ghế, bảo Diệp Lưu Vân ngồi xuống trước. "Làm gì là làm gì?" Diệp Lưu Vân không hiểu nàng muốn làm gì. "Muội muội ta ngươi có thể giúp nàng hóa hình, chuyện giết Hiên Viên Vũ lại giao cho ngươi, vậy ta liền không cần phải ở lại đây nữa rồi! Ngươi cho rằng ta muốn ngày ngày nhìn sắc mặt của một đám sắc quỷ sao?" Hoa Hương Duyên giải thích với Diệp Lưu Vân. "Ồ, vậy ngươi từ từ suy nghĩ." Diệp Lưu Vân nghe thấy không liên quan đến mình, liền cũng không còn quan tâm nữa. Hoa Hương Duyên suy nghĩ một lát, sau đó lại nhìn chằm chằm Diệp Lưu Vân. Con hoa điêu kia cũng theo đó đánh giá Diệp Lưu Vân, nhìn đến mức Diệp Lưu Vân trong lòng hoảng sợ. "Hai ngươi đừng có ý đồ với ta đó! Chúng ta chỉ có hai phi vụ làm ăn này thôi, làm xong thì mỗi người một ngả!" Diệp Lưu Vân vội vàng nhắc nhở các nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985672/chuong-1784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.