Bùi Dũng dẫn những võ tu này phi hành gần nửa tháng, liền ngừng phi thuyền lại. "Phía trước chính là một tòa thành trì khá lớn gần đó, Kim Môn Quan. Nơi đây từ trước đến nay là địa tiêu để tiến vào tây bộ phúc địa. Ngoài quan, đều là biên cương, trong quan, được gọi là tây bộ phúc địa. Nơi đây cũng là một trung tâm giao dịch, kết nối các loại võ tu ra vào trong quan ngoài quan, tài nguyên không những đầy đủ mà giá cả còn rất thấp." Hắn nói đến đây, nhiều võ tu đều lộ ra thần sắc mừng rỡ, tính toán đi mua sắm lớn một phen. "Bất quá, trị an nơi đây lại loạn vô cùng. Ngoài thành bọn cướp thành đàn, trong thành cũng mỗi ngày đều có chuyện giết người cướp của. Có thể sống sót hay không, còn phải dựa vào chính các ngươi. Chúng ta sẽ ở lại đây gần một tháng, đợi sau khi các võ tu ở các trấn khác ngoài quan đến đông đủ, cùng nhau rời đi. Thời gian một tháng này, cũng là cơ hội để các ngươi thu được tài nguyên trước khi đến Tây Lương Vương phủ. Các ngươi hiểu ý tứ ta nói là gì không?" Bùi Dũng nói xong, còn hỏi đám võ tu. "Hiểu rõ!" Lập tức liền có võ tu hồi đáp. Ý tứ của Bùi Dũng đã rất rõ ràng, nơi đây rất loạn, có thể giết người đoạt bảo, có thể nghĩ hết mọi cách để có được tài nguyên. Diệp Lưu Vân như có điều suy nghĩ nhìn Bùi Dũng, đúng lúc Bùi Dũng cũng cười nhìn về phía hắn. "Ước chừng còn là một loại phương thức đào thải!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985642/chuong-1754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.