Đao ý của Diệp Lưu Vân vốn đã mạnh, vũ tu cùng cấp rất khó chống đỡ, lại thêm vũ tu kia sau khi bị Kim Ô Thánh Hỏa thiêu trúng, chân nguyên lại có một nửa không điều động được, dưới một trận hoảng loạn, liền bị một đao cuối cùng của Diệp Lưu Vân bổ trúng, nửa cái bả vai đều bị chém xuống. "A!" Hắn vừa kịp kêu lên một tiếng, đao tiếp theo của Diệp Lưu Vân đã tới. Đao quang quét ngang eo hắn, thần hồn của Diệp Lưu Vân cũng lập tức xông vào thức hải của hắn, thôn phệ hết thần hồn của hắn. "Đẹp mắt!" Những người khác còn chưa kịp phản ứng, Bùi Dũng liền kêu lên trước. Trận chiến này của Diệp Lưu Vân và những người khác, phối hợp ăn ý, không hề dây dưa dài dòng. Cách sắp xếp chiến thuật cũng hoàn mỹ không tì vết. Dùng lực lượng ít nhất, tốc độ nhanh nhất giải quyết xong chiến đấu. Ngay cả Bùi Dũng cũng không ngừng tán thưởng sự ăn ý và phối hợp của bọn họ. "Xem ra mấy người này cũng không phải là đội tạm thời!" Bùi Dũng lập tức nhận ra điểm này. Sự phối hợp ăn ý và tin tưởng đồng đội như vậy, đó cũng không phải là có thể bồi dưỡng trong một hai ngày. "Có điều, hắn còn có thể kiên trì bao lâu nữa đây!" Bùi Dũng có chút lo lắng nhìn Diệp Lưu Vân. Hắn đang cân nhắc lát nữa nếu Diệp Lưu Vân thật sự gặp nguy hiểm, có nên cứu Diệp Lưu Vân xuống hay không. Từ trận chiến này của bọn họ có thể thấy được, Diệp Lưu Vân ở phương diện chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4985634/chuong-1746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.